Trình Cẩm tùy ý chọn một hướng đi về phía trước.
Anh hồi tưởng tình cảnh lúc gặp mặt Thiếu tướng Chiêm Hoằng, nghi ngờ ngay từ đầu Chiêm Hoằng đã muốn nhờ Dương Tư Mịch giúp đỡ chứ không phải lâm thời nổi lên ý tưởng. Có lẽ tổ đặc án được mời đến căn cứ không phải chủ ý của Chung Nhạc Sinh mà là Chiêm Hoằng vỗ cánh bươm bướm.
Chiêm Hoằng không báo cáo việc bí mật bị lộ vì anh ta biết loại việc này không cho phép đàm phán, con anh ta có thể sẽ phải làm vật hi sinh. Thương thay lòng cha mẹ trong thiên hạ, tướng quân kiên cường cũng sẽ có lúc mềm lòng.
Nhưng Trình Cẩm không hiểu, tiết lộ cơ mật quân sự là tội phản quốc, cho dù dưới tình huống bị ép, kết quả vẫn chẳng tốt đẹp gì, nếu Chiêm Hoằng hành động một mình thì không có gì để nói, nhưng anh ta lại lôi người xung quanh mình lên con thuyền này… Như vậy không được, dù sao cũng phải nghĩ cách.
“Lão đại đây là đang đi dạo?” Tiểu An lại dùng thiết bị giám sát truy dấu Trình Cẩm, “Muốn gọi điện cho anh ấy báo chúng ta có chút thu hoạch không?”
Bộ Hoan bĩu môi cười nói, “Em gọi đi, em có kim bài miễn tử.”
Diệp Lai nói, “Anh có thể ngây thơ hơn được không?”
Tiểu An đã nhấn số điện thoại, rất nhanh được kết nối, “Lão đại, đoán xem bọn em tra được gì nè?”
Trình Cẩm thuận miệng nói, “Tra được thân phận tỉ mỉ và vị trí của người trộm bí mật rồi?”
“… Không có. Lão đại, liên quan tới con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet-2/927417/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.