10: Tớ cũng giỏi đó chứ, đúng không?
Đêm khuya.
Điện thoại bên cạnh cái gối thỉnh thoảng lập loè một chút, một giọng nói máy móc lạnh như băng quanh quẩn trong phòng ngủ.
【 Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ một đã hoàn thành. 】
Người trên giường xoay mình lại, theo thói quen mà cọ vào gối, sợi tóc mềm mại rũ xuống má em, hô hấp của em đều đều, ngủ ngon lành.
Sáng sớm ngày hôm sau, Ô Nhạc Trừng bị Ô Tụng gọi dậy.
"Ta đã nhờ người làm thủ tục nhập học cho con rồi, hôm nay con sẽ đến trường." Ô Tụng không biết lấy ra một cây lược gỗ từ đâu, nhẹ nhàng chải lại mái tóc rối tung cho Ô Nhạc Trừng.
Ô Nhạc Trừng còn buồn ngủ, ngơ ngác nói: "Đi học ạ?"
"Tuổi con đương nhiên là phải đi học rồi."
Ô Tụng xoay người cầm lấy túi trên sô pha, lấy ra hai bộ đồng phục từ bên trong rồi ném lên giường, thúc giục nói: "Nhanh thay đồ đi."
Ô Nhạc Trừng cúi đầu nhìn thoáng qua hai bộ đồng phục, sau đó em lén lút giấu bộ có chân váy xuống dưới chăn.
Ô Tụng ở một bên nhìn thấy hết, cũng chỉ cười một tiếng không nói gì.
【 Đêm qua hệ thống thông báo nhiệm vụ của ngài đã hoàn thành. 】
Ô Nhạc Trừng đang thay quần áo nghe vậy, ánh mắt em sáng lên, sau đó em cong môi, đắc ý nói: "Tớ cũng giỏi đó chứ, đúng không?"
9364 thuận theo mà ừ một tiếng.
Tuy rằng quá trình có hơi kì, nhưng trên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-cung-co-phai-la-van-nguoi-ngai-dau/3443613/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.