Anh này đột nhiên trở nên kỳ quái vậy nhỉ?
Ô Nhạc Trừng vừa ngắm biệt danh "Anh tốt bụng" vừa chậm rãi mà gõ chữ trả lời.
『 Một quả cam: Không phải ạ, là bị dính nước mưa. 』
Em trả lời xong, lập tức ném chiếc điện thoại sang một bên, cảm giác mới mẻ khi lần đầu tiên chat qua mạng đã biến mất hơn một nửa.
Em có hơi buồn ngủ, vùi đầu vào chiếc gối mềm mại xoã tung, áo ngủ có chiếc mũ tai thỏ dài vừa lúc trùm kín đầu em.
Ô Nhạc Trừng cố gắng giữ sự tỉnh táo, em hỏi 9364: "Nhiệm vụ của tớ đã hoàn thành chưa?"
9364 đáp: 【 Hệ thống còn đang đánh giá. 】
Ô Nhạc Trừng cọ gối hừ hừ hai tiếng, hô hấp nhanh chóng vững vàng.
9364 đột nhiên nói: 【 Đừng nằm nghiêng ngủ. 】
Ô Nhạc Trừng không động đậy.
【 Sẽ dễ bị nghẹt mũi. 】
Ô Nhạc Trừng nghiêng mặt qua, lông mi dài nhẹ nhàng rung động, em nhắm hai mắt, nhỏ giọng mà nói: "Có phải là hoa của tớ bị người khác nhổ đi không."
Nhà của em ở nơi hẻo lánh thế này, cũng chả có ai chạy xe đến đây đâu.
9364 chần chờ một lát mới ừ một tiếng.
Nó rất lo lắng Ô Nhạc Trừng sẽ khóc, đang nghĩ ngợi nên an ủi em như thế nào, nó lại nghe thấy thiếu niên mềm mại mà nói: "Thật ra tớ chỉ buồn một chút thôi."
"Giang Duật Ngôn còn tặng tớ hoa mới nữa, có phải anh ấy cũng bắt đầu cảm thấy tớ rất tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-cung-co-phai-la-van-nguoi-ngai-dau/3441718/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.