Có tới hai con ma cái, thái độ khác thường của quản lý Dư, con búp bê hai chân dính liền bằng da người... Những tình tiết mới này khiến cho vụ án trở nên ly kỳ, nhưng tôi tin chân lý chỉ có một, có lẽ nó được giấu kín trong phòng 106.
Chúng tôi đến trước cổng khu ký túc xá nữ sinh thì gặp ngay quản lý Dư với một chùm chìa khóa trong tay đang đi ra, tôi nói rõ mục đích với bà ta và yêu cầu được đến kiểm tra phòng 106 một lần nữa.
"Hôm qua vừa mới tới xem rồi, còn có gì để xem nữa..." Thái độ không thực sự hợp tác của quản lý Dư giống hệt như lần trước, nhưng nói đến đây thì bà ta lập tức đổi bằng vẻ mặt tươi cười, "Được rồi, được rồi, dù sao thì tôi cũng phải đi kiểm tra, mời đi theo tôi!"
Người ta thường nói phụ nữ rất dễ thay đổi, trở mặt như trở bàn tay, nhưng thái độ của quản lý Dư vẫn khiến người ta khó tránh khỏi hồ nghi. Song, dù thấy bà ta có gì đó không bình thường thì cũng không thể vì thế mà bắt bà ta về thẩm vấn xét xử, huống chi bây giờ còn có việc quan trọng cần làm hơn. Cửa phòng số 106 vẫn khóa như hôm qua, mở ra rất dễ dàng, bên trong khá tối, nhưng qua ánh trăng chiếu qua cửa sổ thì vẫn có thể nhìn rõ mọi thứ bên trong, ít nhất thì cũng nhìn thấy trong đó không hề có bóng dáng của mấy con ma cái. Mở cửa cho chúng tôi vào trong xong, quản lý Dư không hề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-chuyen-an-va-nhung-vu-an-bi-hiem/55291/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.