Buổi sáng ở nội phủ Tô An không quá náo nhiệt cũng không quá ảm đạm, sau buổi cơm sáng, mọi người tách nhau ra làm việc riêng.
Như thường lệ, Nam Cung Uyển theo Tô An vào thư phòng làm sổ sách với Tô An, Tô An nghĩ, bây giờ là thời khắc thích hợp để nói với nàng ấy nàng muốn thú thêm một người nữa.- Uyển, ta nghĩ ta có chuyện cần nói với nàng...Tô An nói, Nam Cung Uyển ngước mặt lên nhìn lão công của mình, hàng lông mày mỏng nhíu chặt lại ra vẻ tò mò lắm.- Sao ạ?- Ta...!ta định thú Huân Nhi làm Tứ phu nhân.
Nàng thấy thế nào?Tô An nuốt một ngụm nước bọt nhưng cổ họng vẫn khô khốc, mặt Nam Cung Uyển bỗng chốc xám xịt lại.
Nàng không thể tin được nhìn Tô An, lắp bắp nói:- Thú...? Ngươi đang đùa giỡn ta phải không?- Uyển, ta thật sự muốn các muội về chung một nhà.
Ta...Nam Cung Uyển hất đổ bát trầm hương trên bàn, bàn tay nàng cũng bỏng một ít, vết bỏng cũng không làm dịu được lòng nàng dậy sóng lúc này.
Nàng quát:- Ngươi!!! Tô An!! Ngươi lại muốn thú thêm một người sao? Bao nhiêu nữ nhân mới đủ? Ngươi coi ta là cái gì?Tô An tiến lên một bước định ôm lấy Nam Cung Uyển liền nghe thanh thúy một tiếng, má Tô An bỗng chốc đỏ lên, đau rát.
Nam Cung Uyển bàn tay run rẩy, không dám tin chính mình vừa tát Tô An một cái.-...Không ai giữa họ nói gì, Nam Cung Uyển đẩy Tô An ra, lạnh lùng bước ra khỏi cửa.Kể từ ngày hôm đó Nam Cung Uyển đã về hoàng cung sống, giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-an-cuoi-vo/3797500/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.