🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiết trời dạo này có vẻ chớm xuân, Tô An thấy những bông tuyết đậu trên mái ngói bị rơi xuống đất, dịu dàng như được nàng tiên mùa xuân hóa phép để nhường đường cho mùa xuân mau tới.

Không khí vẫn còn vương vấn hơi lạnh, Tô An rùng mình thầm nghĩ đến những lúc này nàng và các nữ nhân trong nhà mình làm gì nếu ở nhà.Có lẽ Tô Huệ sẽ ngồi bên văn án của nàng, còn Tuyết Y sẽ luyên thuyên kể chuyện, có lúc Tô Huệ sẽ bật cười ha hả vì những câu chuyện vui vẻ của Tuyết Y.

Cũng có lúc Tô An kể chuyện, hai nàng chăm chú nghe không những không cười nổi, còn bảo nàng kể chuyện dở tệ.Còn bây giờ đây, Tô An lặng lẽ nhìn sang bên cạnh, Tô Huệ gác đầu trên một bục gỗ chờ đợi cái chết tìm đến.

Nếu bây giờ ở nhà, có lẽ nàng ấy sẽ lăng xăng chuẩn bị cho xuân đến, bây giờ nàng ấy lại chờ cái chết đến.

Chua xót làm sao!Tuyết Y lặng lẽ rơi nước mắt, miệng nàng ấy nhỏ xinh khẽ nói:- Tô An, kiếp này làm nương tử của chàng, thiếp không thấy hối hận.Tô An nghe lòng nàng đau đớn, quặn thắt.



Ánh nắng vương lên tóc mai của nàng, nhảy múa, quất quít, nhưng lại chẳng còn vui vẻ gì.Nàng nhớ tối hôm qua khi nàng ở trong ngục, Nam Cung Kiện mặc trường bào màu cẩm nhung anh tuấn, hắn đứng trước mặt nàng liên tục nói hắn xin lỗi.

Nàng tức giật quát:- Đây là nợ ân tình ngươi trả ta sao? Tạ ơn thập nhất hoàng tử.- Ta xin lỗi, coi như ta lại nợ ngươi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-an-cuoi-vo/3797488/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.