Tô An ngủ dậy đã không thấy Tô Huệ ở đó nữa, nàng vươn vai rồi đi mở cửa đón chào ánh nắng ngày mới, bụi cát tường Tô Huệ trồng trước cửa động như vươn mình chạm vào từng giọt nắng.
Hôm nay nàng muốn kiếm cho bằng được một việc làm, nếu Tô Huệ cũng đã có việc nàng ăn không ngồi rồi dựa vào thiên hạ mãi cũng không nên.
Tô An đóng nhẹ cửa rồi đi ra phố.Đường ra phố phải xuống dưới chân núi rồi băng qua rừng cây rậm rạp, vì thế mỗi lần Tô Huệ đi nàng chẳng an tâm tí nào.Tô An tránh mấy vũng nước bẩn ứ động trên đường để không làm bẩn y phục Tô Huệ mới may cho mình, tiện tay nàng hái một nhánh hoa dại bên đường nâng niu trong tay.
Trời hôm nay đặt biệt đẹp để du ngoạn.Nhưng con đường đến với việc làm của Tô An còn rất gian nan, nàng đi xin từ khuân vác đến giặt đồ, thậm chí là trang điểm xác chết cũng chẳng ai nhận nàng.
Tô An nhớ mình hôm nay ăn mặc rất chỉnh tề còn nói năng lịch sự nhưng lại chẳng có ai nhận mình, có lẽ vì thôn này nghèo, việc gì tự làm được họ đều tự làm lấy.Xin đến khi trời nắng lên, Tô An đi vào một con hẻm nhỏ vắng người buồn bã ngồi đó, chân duỗi thẳng mệt mỏi.
Tại sao Tô Huệ lại xin được việc? Tô An nghĩ, nàng xin việc khó khăn như vậy cơ mà.
Nàng không muốn để mình tỷ tỷ gánh vác việc nhà, nàng cũng muốn cùng tỷ ấy cán đáng tất cả.Tuyết Y hôm nay tìm mãi mà chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-an-cuoi-vo/3797470/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.