Ned nâng ly lên và nói: “Vì thế hệ mới. Chúc may mắn.”
Chúng tôi uống mừng vì thế hệ mới. Qua những chiếc loa giấu đâu đó, một ban nhạc đang chơi bản Moon river.
Dường như chúng tôi đang ở một nơi ít quan trọng nhất trên đời này.
Burt Morrow nói: “Jonathan đã chọn NYU[37] à?”
[37] NYU: Tên viết tắt của Đại học New York.
“Đúng vậy,” Ned đáp. “Nó chọn trường đó hoàn toàn dựa vào nền tảng kinh tế. NYU đắt hơn là trường Oregon.”
Burt nháy mắt, và châm một điếu thuốc. “Chà, tôi chắc ở đó thằng bé sẽ nổi bật đấy,” ông nói. “Bobby có vẻ không thích học đại học lắm.”
“Nó còn trẻ mà,” Ned nói. “Anh không thể biết chuyện gì sẽ xảy ra trong một hay vài năm nữa đâu.”
Burt nói: “Nó chọn gì tôi cũng đồng ý. Tôi sẽ không can thiệp vào cuộc đời nó. Ôi, không. Tôi sẽ không nghĩ đến điều đó. Nó có quyền làm những gì nó muốn.”
“Tôi nghĩ vậy,” Ned nói. “Chúng đều có quyền làm những gì chúng muốn, đúng không?”
Burt gật đầu, rít một hơi Pall Mall thật sâu như thể đang nuốt chính những chất liệu tạo ra cuộc sống: “Chắc chắn rồi,” ông nói, vẻ nghiêm trang. “Chắc chắn là thế.”
Chính cách ông dùng từ “chắc chắn rồi” đã làm tôi khó chịu. Nó khiến cho ông nghe có vẻ quá giống một đứa trẻ già dặn bị bỏ lại cho chúng tôi chăm sóc.
“Chúng không được phép,” tôi dằn mạnh từng từ. “Làm tất cả những gì chúng muốn.”
“Ồ,” Burt nói, “miễn là chúng không làm hại ai…”
“Anh Burt này,” tôi nói. “Khi Jonathan bắt đầu chơi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-am-noi-tan-cung-the-gioi/256226/chuong-1-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.