BOBBY
Bố tôi đã tự mua cho mình một cặp kính mới – kiểu phi công, với gọng kính mảnh mai màu hồng ánh kim. Ông đến cửa phòng tôi và đứng tạo dáng ở đó, nghịch ngợm chống một bên khuỷu tay lên khung cửa.
“Bobby, con nghĩ thế nào?” Ông hỏi.
“Dạ?” Tôi nói. Tôi đang nằm đeo tai nghe trong bóng tối, hút cần sa và nghe Jethro Tull[27]. Âm nhạc đã choán hết ý thức của tôi và tôi cần đến vài phút để quay trở lại với cái thế giới của nguyên nhân và hệ quả.
[27] Jethro Tull: ban nhạc rock của Anh, thành lập năm 1967.
“Bobby, con nghĩ thế nào?” Ông hỏi lại.
“Con không biết,” cuối cùng tôi trả lời. Ông sẽ phải cho tôi thêm thời gian để đáp lại câu hỏi đó.
Bố tôi chỉ vào đầu mình. Ông đang đứng ở chỗ sáng. Những tia sáng hàng trăm oát đang bủa vây quanh ông, xuyên quann cảnh tranh tối tranh sáng trong phòng tôi.
Tôi nghĩ gì về đầu ông à? Đó quả thực là một câu hỏi quá rộng, có lẽ vượt xa tầm hiểu biết của tôi.
“Chà,” tôi nói. Rồi bỏ lửng ở đó.
“Kính của bố,” ông nói. “Bobby, hôm nay bố có một cặp kính mới.”
Một thoáng trôi qua. Ông nói: “Con nghĩ thế nào? Nó trông có hơi trẻ so với bố không?”
“Con không biết,” tôi nói. Tôi có thể nhận thấy giọng mình nghe ngốc nghếch và trống rỗng thế nào. Nhưng tôi đành bó tay trước những câu hỏi của ông. Ông giống như một thiên thần đang đặt ra những câu đố khó hiểu.
Ông thở dài, một tiếng xì chầm chậm. “Thế thôi,” ông nói. “Bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-am-noi-tan-cung-the-gioi/256223/chuong-1-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.