Hít hà ~ Hít hà ~
Tần Lâm Xuyên buồn cười lắc đầu, cô vẫn là một đứa trẻ.
“Mẹ, mẹ nhìn con bắt được cái gì này.” Tô Điềm nhỏ giọng gọi mẹ Tô, cầm thỏ lên khoe khoang với bà.
May mà không cần đi từ cửa trước vào, đi từ phía sau núi là đến được sau nhà rồi.
Tô Điềm xem xét xung quanh, cần phải dựng tường lên xây chuồng rồi, người ngoài nhấc mắt lên là có thể thấy ngay, một chút sự riêng tư cũng không có.
Không được rồi!
Mẹ Tô trở về đem nấm ra phơi nắng, lại chuẩn bị mấy cái để làm cho con gái ăn, thì nghe thấy tiếng gọi nhỏ của con gái, còn tưởng có chuyện gì, vội vàng chạy từ trong bếp ra.
“Con bắt được?” Mẹ Tô ngạc nhiên vô cùng, bà cảm thấy, từ khi dọn ra ở riêng, nhà bọn họ càng trở nên may mắn hơn.
Tô Điềm gật đầu, cô đem ý tưởng của mình nói ra, mẹ Tô không phản đối, vội vàng dùng thanh tre làm một cái giỏ, đây vốn là bà chuẩn bị để làm một cái giỏ dùng trong nhà, không ngờ phải thay đổi kế hoạch, trước hết dùng cho con thỏ đã.
“Trước dùng tạm cái này nhốt thỏ lại, không cẩn thận là nó đào hố chạy, chờ tới mai để mẹ thu dọn một chút xem sao.”
“Con nghe mẹ, để con đi chế biến con này.”
“Yên tâm, để mẹ làm cho.” Chu Tuệ Ngọc luyến tiếc để con gái làm, máu bắn tung tóe, làm con gái sợ thì sao.
“Mẹ vất vả rồi, vậy con đi rửa nấm.” Tô Điềm cũng không tranh giành việc, cười ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tn70-khong-gian-sieu-thi-co-gai-duoc-yeu-thich-nhat-muon-lam-giau/4456561/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.