Không sai, Tô Bắc Bắc không quên mang áo, không quên mang quần, không quên rửa mặt bằng sữa rửa mặt, càng không quên mang nước rửa mặt, nhưng thứ duy nhất hắn đã quên đó là thứ quan trọng nhất:
Bức tranh!
Nếu ánh mắt có thể biến thành dao găm thì Tô Bắc Bắc có thể đã bị Vương Thạch lăng trì.
Vương Thạch dùng ánh mắt tối tăm gắt gao nhìn chằm chằm Tô Bắc Bắc, khiến Tô Bắc Bắc từng có suy nghĩ “Quỳ phục xuống, sau đó ôm đùi Vương Thạch hô to:”Hoàng Thượng tha mạng a, Hoàng Thượng nô tài sai rồi, ngài tha cho nô tài đi!? ” sau đó, Hoàng Thượng hẳn sẽ đưa chân đá hắn một cước văng ra, coi như không đáng để ý tới, tiếp tục lớn tiếng nói: “Lính đâu a, đưa hắn tha ra ngoài, giam vào đại lao, canh ba ngày mai chém đầu trước công chúng. Kế tiếp, tất cả đại thần đô hội sẽ vì hắn quỳ xuống cầu tình: “Hoàng Thượng thỉnh suy nghĩ lại a!” Nhưng Hoàng Thượng vẫn khư khư cố chấp, sau đó...... Sau đó... ( @@~ em tưởng tượng khá phong phú).
Tô Bắc Bắc cứ như vậy không coi ai ra gì đứng YY tiểu kịch trường, đem Vương Thạch quăng một bên.
Người nào đó đứng ở bên cạnh hắn, rốt cục nhìn không được, đứa nhỏ này thật sự ngốc hay đang giả ngây giả dại a.
“Tô Bắc Bắc!” Vương Thạch nghiến răng nghiến lợi nói ra ba chữ: “Ngươi còn không nhanh trở về lấy!”
Tô Bắc Bắc bị Vương Thạch rống, trong lòng nhất thời sáng tỏ thông suốt, cư nhiên còn cao hứng phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tm-ca-nha-nguoi-deu-la-thu/2871235/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.