Mồ hôi, cứ nghĩ mình vừa từ Thổ tinh rớt xuống, "làm sao bây giờ?". Nữa đêm 3 giờ, Tần Hiểu gọi điện cho Tiểu An, bất ngờ, Tiểu An cũng không ngủ.
"Mình với Tiểu A nghĩ ra một cách, cậu xem có được không."
Ý của Tiểu An, cậu ấy hiểu rất rõ tính của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch là người có chết cũng không thay đổi suy nghĩ, hơn nữa lòng tự ái cao. Cậu ta khẳng định bị Hiên Cảnh đùa giỡn, suy nghĩ muốn trả thù của cậu ta không thể nào bỏ được. Dù sao Tần Hiểu với Tiểu Bạch, cùng Hiên Cảnh đều là bạn bè, không thể làm gì được....thật không phải người mà.
Tần Hiểu không nói với Tiểu An, mấy cái gút mắc của nàng với Hiên Cảnh. Bạn à? Khả năng cao họ còn chẳng tính là bạn.
Tiểu An nói tiếp, cậu xem thế này có được không. Trước mặt Tiểu Bạch, cứ gửi tin nhắn cho Hiên Cảnh, đừng gọi điện, chỉ cần nhắn tin thôi. Hẹn một thời gian mà Hiên Cảnh không thể tới, hoặc một nơi mà cô ấy không muốn tới. Cậu cứ hẹn cô ấy như thế, cậu sẽ không khó xử, mà cô ấy có tới hay không cũng không liên quan đến cậu. Tiểu Bạch cũng không thể nói gì cậu, phải không!
Tần Hiểu thấy Tiểu An nói có lý, trong lòng cũng thầm nghĩ: dù sao lần trước gây chuyện phiền phức như thế. Với tính cách xấu của Hiên Cảnh, hẳn là sẽ không thèm nói chuyện với mình nữa. Mình có hẹn, khẳng định cô ấy cũng không tới, vậy thì cứ tùy tiện hẹn trước.
Thế là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/titan-arum/2538594/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.