Đó là một buổi sáng đầy nắng, ánh nắng tháng sáu xuyên qua cửa kính nhảy nhót trên sàn lát gỗ của tiệm bánh.
Đây lẽ ra là thời điểm làm cho người ta hạnh phúc, nhưng Fair lại không quá vui vẻ.
Ông vừa đi ra liền thấy con mình đang cùng một người đàn ông xa lạ nhìn nhau, với một ánh mắt gần như là thâm tình. Trong nháy mắt đó, Fair nhớ lại câu chuyện được kể từ cha của ông bên lò sưởi cách đây nhiều năm, điều này đã cho ông một chút dự cảm đáng ngại.
"...... E là sẽ phải đợi lâu hơn một chút. Tôi sẽ đi làm ngay lập tức, nếu ngài sẵn sàng chờ." Ero thu lại ánh mắt, cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói của mình.
"Tôi sẵn sàng." Vị khách kia mỉm cười trả lời, "Đợi bao lâu cũng được."
"Ero? Định làm một cái sao?" Gương mặt Fair hơi không vui. Nhưng vì đó là mong muốn của khách hàng, nên ông cũng không thể nói không, ông đành quay người đi vào bếp, "Được, cậu cứ ngồi nghỉ ngơi chút trước. Trà đen của chúng tôi cũng ngon như bánh mì vậy, bình thường không dùng để đãi khách đâu. Bánh của con trai tôi chẳng ra làm sao, nhưng trà thì rất ngon."
"Đó là niềm vinh hạnh của cháu." Bên cạnh bàn cà phê trước cửa kính trong suốt sát đất, vị khách nghiêng đầu nhìn Ero, người đang tay chân luống cuống ngâm trà.
"Không đâu, bố ơi, con làm "hơi bị" xịn luôn đó. Ngâm trà xong liền đi, con muốn tự mình làm cái bánh tiramisu này." Ero rót một phần năm chén sữa bò và cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiramisu-dan-toi-di/3997319/chuong-2.html