Khi chạy tới Khôn Ninh Cung, hắn đứng ở ngoài cửa do dự, thị vệ đứng bên ngoài đã hành lễ với hắn nhưng hắn liền ra lệnh im lặng. Hắn chính là lo sợ khi bước vào ánh mắt của cô sẽ nhìn mình như thế nào.
Hắn lo lắng giờ này không biết cô đã ngủ chưa. Cũng muộn rồi hay là trở về Dưỡng Tâm Điện thì hơn nhưng khi hắn muốn bước chân thì chân hắn giống như có cái gì giữ chặt không bước đi nổi, hắn muốn tiến vào xem cô như thế nào nhưng lại không có can đam để đi vào hỏi cô.
Lý Công Công vội chạy tới hộ giá, ông thấy hắn cả người mệt mỏi, sắc mặt xanh sao đoán chừng là đã mấy ngày không ngủ. Hơn nữa ông thấy dưới chân hắn có mấy giọt nữa, chắc là thúc ngựa mấy ngày không để ý mưa nắng như thế nào.
Hoàng Hậu, người có biết Hoàng Thượng yêu người bao nhiêu thương người bao nhiêu không. Vốn dĩ người chưa từng thấy, chưa từng chứng kiến những gì Hoàng Thượng Làm vì người. Dù có phải chết Hoàng Thượng cũng sẵn sàng giành lấy những thứ mà Hoàng Hậu yêu thích, mang đến khiến Hoàng Hậu vui lòng!
- Bệ hạ, hay là về thay y phục hẵng đến thăm nương nương – Lý Công Công xót xa nói
- Được! – Hắn quay người trở về Dưỡng Tâm Điện
Khi trở về đến nơi, ông gọi người lên thay y phục khô đã chuẩn bị sẵn cho hắn. Cứ tưởng thay xong hắn sẽ không đi nữa những không ngờ hắn lại đi đến Khôn Ninh Cung, Lý Công Công thấy vậy liền thở dài, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868113/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.