Sáng hôm sau
Hôm qua nghĩ lại đúng là mệt mỏi, quả nhiên là cô đã quá tự tin về sức khoẻ của mình. Tối hôm qua ốm một trận, hôm nay tuy đã đỡ hơn nhưng vẫn thấy có chút nhức mỏi cơ thể, đầu óc có chút không thoải mải. Sau khi ăn một chút cháo rồi uống một tách trà, cô chuẩn bị đi dạo thì liền nghe thấy giọng thái giám hô to
- Thái hậu nương nương giá lâm - tiếng của tiểu thái giám vang lên rất lớn
Cô liền rất nhanh đi ra ngoài đón Thái ậu, thấy thái hậu nhìn mình có chút đánh giá, cô liền cười một cái lấy lệ rồi hành lễ. Vừa đứng dậy thì thái hậu liền lên tiếng
- Nha hoàn của con nói hoàng thượng không cho ai làm phiền con cả ngay cả ta sao!? - Thái hậu cười nhẹ nói
- Dạ thưa... - cô đang chuẩn bị nói thì một giọng khác vang lên
- Mẫu Hậu, đúng như vậy, cô ấy đêm qua rất mệt mỏi - hắn đi tới nói
Thái hậu nghe thấy giọng hắn liền quay lại nhìn, câu nói vừa rồi không phải biểu thị cho tình cảm của hoàng thượng và hoàng hậu rất là chặt chẽ và nồng thắm sao. Lúc đầu khi bà gặp cô thì cũng đã có cái nhìn rất thiện cảm, một cô bé rất mạnh mẽ và chí khí giống như là một bậc nam nhân vậy hơn nữa lại rất tài giỏi, bà chỉ vừa nhìn liền biết con trai bà sẽ mê mệt và sủng hạnh cô.
Trong lòng bà như mở cờ, vậy là bà sắp được có cháu bế rồi, thảo nào vừa nhìn thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868075/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.