Trời đã vào thu, khí trời bắt đầu lạnh dần, theo thói quen thường ngày, căn đúng giờ Nhũ Văn sẽ gọi cô dậy. Làm vệ sinh buổi sáng, ăn ít đồ ăn nhẹ và một chút điểm tâm sau đó cô khoác một cái khăn mỏng rồi đi dạo ở ngự hoa viên.
Hôm nay thời tiết khá là đẹp, không nóng quá, cũng không lạnh. Trời quang mây tạnh, cô cảm tưởng như mọi thứ hôm nay đều có sức sống mạnh liệt hơn thường ngày. Đi dạo một chút rồi cô ghé vào đình viên nhỏ. Ở đó hình như đã có một người đang ngồi đó. Gương mặt đó là thứ mà cô không muốn nhìn thấy nhất đó chỉnh là Tử Y.
- Hoàng Hậu vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế - Tử Y đứng lên hành lễ với cô
Cô không nói gì đi qua Tử Y rồi ngồi xuống. Sau đó, Nhũ Văn liền rót cho cô ít trà, uống một ngụm trà ấm, cô cảm giác mình thoải mái hơn hẳn. Cứ hễ nghĩ tới sự việc kia cô lại hận không thể tát cho Tử Y mấy bạt tai.
- Hoàng Hậu người dùng chút bánh quế - Tử Y cười tươi bưng bánh quế cho cô như không có chuyện gì xảy ra
- Mạc Quý Phi, ta nhớ mình chưa cho cô bình thân thì phải - Cô cười khinh bỉ nhìn Tử Y nói
- A, thần thiếp tội đáng muôn chết - Tử Y giọng điệu có chút sợ hãi nói
- Trước khi vào cung ta nghĩ cô đã học những cái này rồi, tại sao bây giờ lại không biết trên dưới lễ nghi ra sao? Phạt ngươi về chép một trăm lần lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868073/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.