Mùa săn bắn đã tới, trong vòng mấy ngày này, hoàng cung nhộn nhịp chuẩn bị đi săn bắn. Chính bản thân cô cũng bị ảnh hưởng bởi sự náo nhiệt trong hoàng cung này. Mùa săn bắn tới, các con cháu trong hoàng thất thi nhau săn xem ai được nhiều nhất sẽ được thưởng. Hắn vua của một nước trong mùa đi săn nếu săn được càng nhiều chứng tỏ rằng mùa màng sắp tới sẽ bội thu, cả đất nước sẽ hưng thịnh trong năm nay.
Mấy ngày hôm nay, cô luôn giành thời gian để năn nỉ hắn cho cô đi chơi cùng, thực sự ở trong hoàng cung rất bí bách, sẽ rất không tốt cho bảo bối, nhưng viện lý do nào cũng không được, bây giờ giận dỗi cũng không được mà năn nỉ cũng không xong. Cổ thực sự rất rất rất muốn đi ra ngoài hít thở không khí mà, tại sao không cho cô đi chứ! Keo kiệt mà
- Tuệ Nhi, nàng đang mang thai đừng nên tham gia vào lễ hội săn bắn, rất không tốt - hắn thở dài ôm cô vào lòng nói nhỏ khuyên nhủ
- Ta muốn đi, ở hoài trong căn phòng này rất chán - cô phồng má đòi đi cho bằng được
- Thật là, được được, chịu thua nàng luôn, nhưng nàng phải chú ý tới thân thể, đừng động vào cung tên hay bất cứ thứ gì chỉ cần ngồi im xem ta bắn cung là được - hắn giọng ôn nhu chiều chuộng đồng ý nói
- Cảm ơn chàng, ta yêu chàng nhất nhất nhất - cô cười mãn nguyện cùng sung sướng nói
- Vậy báo đáp ta thế nào - hắn cười gian trá nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868057/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.