Tại phủ Thập Ngũ Hoàng Tử
Ở trong thư phòng, anh đang ngồi đọc sách, bên cạnh còn có một nha hoàn đang mài mực, mỗi ngày anh đều dành ra hai canh giờ để luyện thư pháp, luyện chữ, luyện đánh trận. Tất cả điều này anh bắt đầu cố gắng kể từ khi gặp cô, không phải vì anh muốn cướp cô đi từ Ca Ca của mình, chỉ là anh muốn bảo vệ đất nước này, bảo vệ cô thật an toàn, không cho kẻ khác ức hiếp cô.
- Thập Ngũ Hoàng Tử, ngài sao lại trở lên chăm chỉ như vậy, nô tỳ thật không hiểu nổi ngài - nha hoàn lên tiếng hỏi
- Bình Bình, em lớn lên cùng ta, cũng chính tay em chăm sóc ta, ta tưởng em phải hiểu rõ chứ - Kỳ Mạc cười vui vẻ luyện chữ
- Nô tỳ chính là nghĩ không nổi, Thập Ngũ Hoàng Tử ngài nói cho nô tỳ biết đi - Bình Bình cười cười hỏi
- Sau này em yêu ai đó em sẽ hiểu - Kỳ Mạc vẫn giữ nguyên nụ cười đó rồi nói
Bình Bình đừng ở một bên ngớ người, sau đó lại lấy lại tinh thần, Bình Bĩnh cũng chẳng muốn nhiều lời nữa đành giả vờ như chưa nghe thấy gì rồi chuyên tâm mài mực cho Kỳ Mạc. Ngồi được một lúc sau thì có thái giám chạy vào bẩm báo
- Thập Ngũ Hoàng Tử, Hoàng Thượng mời ngài vào cung một chuyến ạ - Ông thái giám nói
- Được, Bình Bình chuẩn bị xe ngựa đi - anh lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày rồi đứng dậy chỉnh sửa trang phục rồi đi ra ngoài
- Dạ - Bình Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868047/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.