Buổi tối, cô ngồi đọc sách, ngồi trên ghế lạnh, khoác một cái áo mỏng, chả biết tại sao cô lại làm vậy, thường thì giờ này đã ngủ rồ. Chết tiệt thật, cô lại để ý lời nói đó của hắn. Hắn nói sẽ ở lại đêm nay, vậy mà muộn vậy rồi còn chưa tới. Ta bật cười ngây ngốc, giờ này chắc đang ân ái trên giường của Tử Y rồi. Cô nhắm mắt lại, lại mẫu hậu dạy quả không sai một chút nào, nam nhân vốn rất bạc tình.
Gấp khẽ quyển sách lại, giờ đã là nửa đêm rồi, gió ngoài trời đã thổi mạnh hơn một chút, những tiếng lác lác xác ở ngoài sân đình kêu lên, càng làm cho đêm này thật cô quạnh, cô nhớ những buổi tối trước kia khi ở hiện tại, lúc đấy cô đang nằm trên giường ngủ, không thì sẽ ôm máy tính cho tới sáng hôm sau. Không thì sẽ chạy sang phòng ba mẹ để làm phiền.
Cầm láy cây đàn tranh trong phòng, cô đặt nó lên chiếc bàn ở đá ở ngoài sân, cơn gió thoảng qua se lạnh, mặt ghế đã đã lạnh toát từ lâu. Vén những ngọn tóc mai lên, cô gảy đản khúc " Tuý Hồng Nhan " miệng ngâm nga vài câu. Tiếng đàn vừa cất lên, liền có tiếng sao vang lên. Cô mỉm cười rồi cùng tiếng sáo tiếp tục đàn. Ngời đó đang đứng trên cày cây cổ thụ phía sau lưng cô thổi sáo theo giai điệu mà cô đánh.
Tiếng đàn kết thúc, là lúc tiếng sáo dừng lại. Cô thẳng người đứng dậy, không ngẩng đầu nhìn chàng thiếu niên kia, trực tiếp mà lạnh lùng đi vào bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868038/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.