Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô cảm thấy đầu mình nhức nhối khó tả. Nhớ tới hôm qua cô cùng Tứ Ca đi thanh lâu uống rượu ngắm mỹ nhân. Haizzzz thật đúng là làm người ta nhớ nhung mà, mấy vị cô nương mới vào đúng là xinh đẹp tuyệt trần. Hôm qua hình như cô uống nhiều rượu quá trên đường về còn nôn cả ra người của Tứ Ca mà. Chết thật hôm nay phải đi tìm Tứ Ca để tạ lỗi mới được.
Thế là cô cùng Nhũ Văn người hầu thân cận của mình đi ra chợ tìm mua đồ gì đó hay ho để tặng Tứ Ca. Nhũ Văn mang theo cái giỏ lớn có nắp đậy. Thực ra trong đó cô để theo tiểu bạch quỷ là Y Y và Giai Gai đáng yêu của cô. Thình thoảng cô quay lại nhìn thì lại thấy cái đầu của Y Y nhoi ra. Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô Y Y còn giơ tay lên giống như là chào hỏi vậy thực đáng yêu mà. Còn Gia Giai kia đúng là kiêu kỳ mà, lần nào cô có nhã hứng tìm nó, nó liền lăn quay ra ngủ như chết thực làm cô mất hứng mà. Nhưng nói sao thì nói cô vân thực sự rất thương Y Y và Giai Giai.
- Hồ lô đây, hồ lô đây, mọi người mua hồ lô đi - một người bán hồ lô đang mời hàng khách
Nghĩ tới những lần ăn hồ lô ở hiện đại cũng khá ngon không biết ở cổ đại thì như thế nào nhỉ? Cô bèn chạy lại rồi mua hai cây hồ lô to đùng. Cắn một miếng liền mê ngay. Ngon nha ngon nha, ngon gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868028/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.