Cô sau khi đờ người ra một lúc thì lại tiếp tục công việc của mình. Đang chụp thì có điện thoại xen ngang và người gọi chính là Tuấn. Cô nghe máy thì anh liền hỏi:
Em xong vệc chưa? Đang ở đâu đó?
Cô nói:
Ngoài đường.
Anh lạnh giọng nói:
Chi tiết
Cô thở dài rồi trả lời miễn cưỡng:
Tối về nhà tôi sẽ nói chuyện đi làm cho còn bây giờ tôi đang đi dạo.
Anh thay ổi chất giọng:
Nhớ về ăn cơm trưa xẩn thận đừng để tôi biết em ăn ở ngoài.
Cô cãi cố:
Anh ăn ở ngoài được sao tôi lại ko chứ?
Anh nói:
Vậy em muốn tôi về nhà ăn cùng đúng ko?
Cô nghĩ nếu anh về nhà ăn cơm thì sẽ có chuyện xảy ra giữa anh và cô nên nói:
Tôi sẽ về nhà theo ý anh được chưa?
Anh cười nói:
Ngoan lắm, bây giờ tôi chuẩn bị họp, chiều về rồi nói chuyện sau.
Cô nói:
Vậy anh làm việc đi.
Anh tắt máy thì liền nở một nụ cười khiến bao nhiêu cô gái điên đảo, thư ký Trần thì trố mắt nhìn anh cười rồi thắc mắc ko biết ai có thể làm cho anh cười.
Cô cứ đi hết chỗ này đến chỗ khác, rồi lại vẽ vào một hiệu sách lớn ngồi đọc một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mà quyên mất thời gian. Đang say sưa đọc thì mẹ anh điện cho cô:
Con nghe mẹ.
Mẹ anh:
Con đang ở đâu, ko về ăn cơm sao?
Cô giật mình nhìn đồng hồ, rồi nói:
Con xin lỗi, con quyên mất ạ, ba mẹ cứ ăn cơm đi ạ, ko cần phải đợi con đâu. Tí con sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-voi-chu-tich/57350/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.