Sáng dậy, cô cố gắng thoát ra khỏi vòng tay anh nhưng dù cô có cố gắng thế nào thì tay của anh vẫn ôm eo cô mà thôi. Cô tức mình gọi: Vương tuấn, vương tuấn.
Cô gọi liên tục như thế mà anh ko hề mở mắt khiến cô tức mình ghé sát mắt mình vào mặt anh hét to: Vương tuấnnnn.
Anh giật mình tỉnh giấc , thấy cô đang ghé sát vào mặt mình thì vội chọc cô ngay:
Em đang định hôm trộm tôi à?
Cô trừng mắt nhìn anh nói:
Anh chưa tỉnh ngủ hả? Tôi chỉ cố gọi anh dậy thôi.
Anh cười nói:
Gọi tôi dậy làm gì?
Cô kéo chăn nhìn xuống cánh tayy anh đang ôm eo cô nói:
Tôi muốn dậy nhưng anh nhìn tay của anh xem.
Anh nhìn xuống rồi kéo cô nằm gọn trong lòng ngực rắn chắc của mình, ôm cô chặt hơn nói:
Cứ ngủ đi, em dậy sớm làm gì chứ.
Cô ngẩng mặt nói với anh:
Tôi trước giờ toàn ngủ một mình nhưng từ khi về nhà anh thì tôi lại bị gò bó như thế này đấy.
Anh nói:
Dần dần em sẽ quên thôi.
Cô ko đáp lại anh, suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp:
Này, tôi muốn đi làm.
Anh mở mắt nhìn cô nói:
Ở nhà làm Vương phu nhân ko thích, đi làm làm gì?
Cô cựa quậy nói:
Nhưng tôi ko thích ở nhà làm Vương phu nhân, tôi muốn đi làm.
Anh nhìn thấ cử chỉ của cô, môi khẽ nhếch kên thành một đường tuyệt đẹp nói:
Em thích thì tôi sẽ sắp xếp cho em vào Vương gia.
Cô nói:
Tôi ko muốn vào Vương gia nhờ sự giúp đỡ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-voi-chu-tich/57348/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.