Cô nói với anh:
Giải thích làm gì, tôi ko quan tâm.
Rồi nhẹ nhàng thoát khỏi tay anh đi đến tủ đồ của mình, đưa tay lên chọn quần áo. Anh sau khi đơ người nghe cô nói xong thì đến bên cô siết tay chạy hớn nói:
Ko quan tâm sao?
Cô ko nhìn anh mà nói:
Đúng, tại sao phải quan tâm chứ?
Anh bực tức xoay vai cô lại, ép cô nhìn vào mặt anh, anh nói:
Ko quan tâm, được cứ cho là em ko quan tâm đi nhưng tại sao em lại khóc hả, tại sao lại ko nghe điện thoại của tôi?
Cô chớp đôi mắt của mình cố ko để tuôn nước mắt nói:
Tôi khóc vì cảm thấy tại sao ông trời lại sắp đặt cho tôi về làm vợ một người như anh chú, tôi ko nghe điện thoại của anh là vì tôi ko muốn phá hỏng thời gian quý giá anh đang ở với cô ta ( Kim Thư). Chúng ta cũng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, sớm muộn gì
Nghe cô nói đến đấy, anh siết chặt tay cô hơn nói vào:
Tôi cấm em nói lên hai từ " ly hôn ". Ko phải ký vào giấy kết hôn với tôi rồi là có thể dễ dàng ly hôn đâu.
Anh nói như một lời đe dọa khiến cô cảm thấy sợ nhưng cô nhanh chóng gỡ bàn tay anh đang siết chặt tay mình nói nhỏ:
Tôi đói rồi, xuống ăn cơm thôi.
Nói xong, cô đi qua người anh. Anh hạ giọng thấp xuống nói dịu dàng:
Em nghĩ gì cũng được nhưng chuyện giữa anh và Kim thư ko phải là chuyện đấy.
Cô mở cửa phòng nhại anh bằng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-voi-chu-tich/57341/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.