Anh kéo tôi vào biệt thư của anh. Tôi vùng vẫy thoát khỏi tay anh. Rồi tự nhiên, mẹ anh:
-“ Tiểu vân, sao vậy con?”
Ba mẹ chồng tôi ngồi ở Sofa đứng dậy.Tôi chạy ra sau bà. Cúi đầu, im lặng. Ba anh nói:
-“ Hai đứa có chuyện gì?
Anh tức giận nhìn tôi:
-“ Ra đây “
Mẹ và ba anh nhìn thấy sự tức giận hiện lên qua mắt anh liền bảo tôi:
-“ Tiểu vân ad, có chuyện gì con lên nói chuyện “
Tôi lắc đầu, bà quay sang ôm tôi, xoa nhẹ lưng tôi.Anh quát:
-“ Mẹ tránh ra, em đi ra đây cho tôi “
Ba anh kéo mẹ anh ra. Anh đi tới, tôi oà khóc. Khóc rất to, nước mắt cứ thi nhau lăn xuống. Anh chạm tay vào người tôi, tôi sợ hãi co người lại. Mẹ anh đến khuyên anh:
-“ Để vợ con bình tĩnh lại đã “
Anh kéo tôi vào lòng, mặc tôi giãy anh ôm tôi thật chặt. Anh bế tôi lên phòng. Ôm tôi rồi anh cúi xuống hôn loạn xạ lên mặt tôi.Sau khi khóc lóc thảm thương, tôi nhẹ nhàng bỏ tay ra khỏi thắt lưng anh, anh cúi xuống siết chặt eo tôi . Tôi kêu đau một tiếng, anh thả lỏng vòng tay nhưng vẫn ôm tôi. Anh nói nhẹ nhàng:
-" Tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện "
Tôi giật mình sau đó đánh trống lảng:
-" Tôi buồn ngủ lắm "
Rồi tôi xoay người định nằm xuống, vậy mà anh cũng nằm ôm tôi vào lòng rồi nhìn chăm chú vào tôi. Nhìn đến nỗi tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-voi-chu-tich/1863202/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.