Cô và thảo cùng đi ăn sau đó dạo phố một chút rồi cả 2 tạm biệt hẹn gặp lại vào hôm sau. Cô bắt Taxi về nhà, cổng mở thì 6 vệ sĩ đứng đầu cổng cúi đầu chào cô nói:
Vương phu nhân, cô đã về.
Cô nghe thấy thế thì vội xua tay nói:
Không, đừng gọi tôi như thế. Tôi còn trẻ lắm. Nếu các anh bắt buộc phải gọi thì gọi thành Vương tiểu thư cũng được ko cần phải khác sáo. Tôi đang tuổi em mấy anh mà.
6 người gật đầu nói:
Vâng, thưa tiểu thư.
Cô đi vào trong nhà, mở cửa thì nhìn thẳng vào căn bếp rộng thấy cả gia đình đang ăn cơm thì cô vội vàng chào hỏi:
Con chào ba mẹ, ba mẹ chưa ăn cơm ạ?
Ba anh nói:
Con ra ngoài ăn có đủ chất ko đó?
Cô nói với ba:
Con ăn đủ chất ạ.
Mẹ anh nhìn cô nói:
Vậy con ăn gì?
Cô trả lời mẹ:
Con ăn Lẩu ạ.
Mẹ nhìn cô nghi ngờ hỏi:
Thật ko?
Cô lắc nhẹ đầu, bà đang định nói gì đó thì cô nói chen vào:
Con đi nghỉ ngơi mọi người cứ ăn lo nhà.
Nói rồi cô đi lên phòng tắm rửa.
Cô tắm xong thì ra ngoài gặp ngay anh đang ngồi trên giừơng. Anh hỏi cô:
Công việc hôm nay thế nào? Mọi người có ưối xử với em ra sao?
Cô ko thèm nhìn anh một cái nói:
Tôi đi làm ngày đầu lên cũng chưa biết mọi gì nghỉ gì về tối với cả bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-voi-chu-tich/1863172/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.