Edit: Yatloml.
Nghe thấy câu trả lời này, Lâm Hề Trì dừng một chút, không kịp phản ứng. Ngay sau đó, khóe miệng bất giác cong lên, không tự chủ mà đưa chai nước cho anh.
Hứa Phóng vươn tay nhận lấy, cầm lấy một lúc rồi đặt trên mặt đất, cúi đầu, vẻ mặt như đang suy nghĩ. Anh không biết nên uống như thế nào.
Lâm Hề Trì xoa bóp cánh tay đau nhức, đột nhiên cảm thấy sự mệt mỏi cũng không vô ích, cô lấy đầu ngón tay chọc vào chai nước, cười nói: "Nếu cậu thích, ngày mai mình có thể mang cho cậu."
"..." Da đầu Hứa Phóng tê dại, không biết hôm nay con người này bị co cứng cơ nào, muốn mắng cho cô tỉnh lại, nghĩ đến vẻ mặt vừa rồi của cô, không hiểu vì sao anh lại mắng không ra tiếng.
Anh chỉ có thể hạ giọng, nói với cô bằng giọng điệu thương lượng, "Tôi không thể uống nhiều như vậy."
"A—" Lâm Hề Trì đột nhiên hiểu ra vấn đề, nhìn xuống thùng nước đầy, nhanh chóng tìm ra biện pháp giải quyết, "Không sao, cậu lấy về uống là được."
Hứa Phóng: "..." Có lý.
Anh vừa mới vận động xong quả thực rất khát. Anh không thể hiểu Lâm Hề Trì đang nghĩ gì nên không thèm so đo.
Nghĩ đến đây, Hứa Phóng đột nhiên bật cười, lắc đầu không biết mình đang cười cái gì, liền đứng dậy ngồi bên cạnh nâng bình nước lên.
Lâm Hề Trì nhìn chằm chằm vào anh đầy mong đợi.
Cho đến khi anh mở nắp bình, chuẩn bị nhấc bình nước lên bắt đầu uống, cô sững sờ một lúc, cuối cùng cũng có phản ứng——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-vi-bo/1029375/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.