Edit: Yatloml.
Lâm Hề Trì muốn phản bác lại lời nói của anh.
Lúc này, nữ nhân viên đã chuẩn bị sẵn kem đặt lên khay. Hứa Phóng cầm lên, để trong tay, phun ra một chữ: "Ăn."
Nhìn thấy đôi mắt tròn xoe cùng bộ dạng "Tôi phải giải thích sự vô tội của mình", Hứa Phóng liếm môi, vươn tay nhét một thìa kem vào miệng cô, cười rất dịu dàng.
"Nhớ bỏ thói quen nhặt đồ để ăn."
"..."
Sau đó anh kéo khuỷu tay cô bước ra ngoài mà không cho cô cơ hội giải thích.
Đi được một lúc lâu, Lâm Hề Trì mới phản ứng, lập tức tách ra khỏi tay anh.
Sức mạnh không hề nhẹ, qua hành động này có thể thấy được sự nóng vội của cô.
Hứa Phóng thu lại bàn tay đã bị hất ra, thoải mái nghiêng về phía cô.
Lâm Hề Trì ngạc nhiên không nhìn anh, chỉ cúi đầu, cầm một cái thìa nhỏ bắt đầu ăn kem, lẩm bẩm nói: "Không ăn sẽ tan."
"..."
Ăn gần hết cây kem, Lâm Hề Trì nhận thấy Hứa Phóng vẫn chưa nói chuyện, cô dùng mũi giày chạm vào đuôi giày của anh, trầm giọng hỏi: "Cậu làm sao vậy?"
Hứa Phóng đang nhìn xuống điện thoại, nghe thấy âm thanh liền nhướng mi liếc cô một cái: "Tôi xem một cái Weibo."
"Cái gì."
Anh lại cất điện thoại vào túi nói lan man, cố gắng bóng gió mắng mỏ cô.
"Thích một người ngốc nghếch là như thế nào."
"A? Sao cậu lại nghĩ tới chuyện này." Lâm Hề Trì coi Hứa Phóng như một cô gái nhỏ mà hỏi, "Cậu có phải là gay hay không?"
Hứa Phóng bị cô làm cho choáng váng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-vi-bo/1029368/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.