Tô An Hạ chạy tới chỗ Vương Thiên Tử rồi nhảy bổ vào người, Vương Thiên Tử thấy thế lập tức dang tay ra vì sợ Tô An Hạ ngã và đương nhiên Tô An Hạ biết Vương Thiên Tử sẽ đỡ mình nên mới làm như vậy, lập tức nhào vào vòng tay của Vương Thiên Tử.
Vương Thiên Tử ôm được Tô An Hạ lập tức thở phào nhẹ nhõm, may mà không sao, Tô An Hạ ngước lên rồi cười tươi rói, Vương Thiên Tử thấy vậy cũng bất lực lắm chứ biết làm được gì bây giờ. Tô An Hạ suy cho cùng vẫn là một đứa trẻ cần được yêu thương mà, cứ vui vẻ như thế này là tốt rồi.
Vương Thiên Tử hỏi thăm xem Tô An Hạ xem có bị thương hay không, may mắn là không sao, Tô An Hạ ngồi trong lòng Vương Thiên Tử rồi kể vừa nãy mình đã luyện tập những cái gì.
Phấn khích như một đứa trẻ con rồi thuật lại một vài động tác cho Vương Thiên Tử xem, Vương Thiên Tử bảo mình cũng nhìn thấy rồi và khen Tô An Hạ làm tốt lắm, lần sau cứ như thế mà phát huy.
Điều này khiến Tô An Hạ vui vẻ vô cùng, hai má bánh bao kia đỏ ửng lên nhìn rất đáng yêu, nhìn là muốn véo cho cái
- “Em đói chưa? Muốn ăn gì không?”
- “Dạ thôi ạ, tý nữa luyện tập xong rồi ăn một thể luôn cho nó ngon”
- “Đội trưởng có làm gì khó em không?”
- “Dạ không đâu ạ. Đội trưởng rất kiên nhẫn chỉ cho em luôn, mặc dù em vẫn hơi lóng ngóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-troi-buoc/3487699/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.