Khi hiệu lệnh hô lên, tất cả đều nhao nhao lao vào, chính xác nó không khác gì một trận chiến thực sự đang xảy ra cả, dòng người xô xát nhau, đẩy rồi thậm chí còn dẫm đạp lên nhau để lấy cờ.
La Uyển không chú ý bị người đằng sau đẩy khiến La Uyển ngã xuống, người người dẫm đạp lên nhau trong một cái sảnh đường lớn.
Tám mươi người mà chỉ có mười cái cờ nên ai ai cũng muốn mình có cơ hội vào vòng trong nhận quà, người này chạm lấy cờ rồi thì người kia ngăn lại, đã có 8 lá cờ được lấy, bây giờ chỉ còn 2 cái cuối cùng ở lượt một
La Uyển cố nhìn cơn đau đứng dậy, từ từ tiến tới chỗ cái cờ kia rồi nhanh chóng dựt lấy, chạy lên chỗ Vương Thiên Tử và Tô An Hạ đặt cái cờ mình lên bàn.
Tô An Hạ nhìn La Uyển bị trầy xước khắp người, những kẻ nói xấu mình cũng tàn tã không kém rồi khẽ cười thầm, thật ra đây đều nằm trong kế hoạch của Tô An Hạ.
Tối hôm qua Tô An Hạ bảo mình muốn thấy mọi người vui chơi với nhau, cho nô bộc trong phủ khuây khỏa một hôm, dù gì thấy bọn họ cũng làm việc ở đây cũng lâu rồi, thi thoảng trong phủ như vậy mới vui chứ~
Vương Thiên Tử nghe vậy cũng lập tức đồng ý ngay, ý của Tô An Hạ nói cũng đúng và Vương Thiên Tử qua đây cũng xem xem bộ mặt thật của đám nô bộc trong cung khi nhìn thấy tiền bạc như thế nào rồi đánh giá một thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-troi-buoc/3487695/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.