Tối đến, những con người trong bar dường như không còn đeo lớp mặt nạ giả tạo lúc ban ngày nữa, họ điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc, tất cả dục vọng, sự cuồng nộ đều phát tiết ra hết.
Trên tầng 2.
Thẩm Dịch Quân không thèm để ý đám con ông cháu cha với mấy cô em chân dài đang nhảy như điên trước mặt mình, hắn uống hết cốc rượu, cảm thụ chất lỏng cay xè đi qua cuống họng xuống dạ dày, nhấc tay định rót thêm cốc nữa.
Trương Tấn nhìn cậu bạn mình chỉ vì thất tình mà tiều tụy, vừa muốn cười to nhưng lại cố nhịn, cậu mím môi an ủi: "Chỉ là một đứa con gái thôi, có cần thiết phải buồn đến nỗi thế không?"
"Cậu không hiểu, ngày ấy Phi Phi là người chăm sóc tôi lúc tôi bị thương nặng, rõ ràng thấy vết thương là do bị đạn bắn, nhưng em ấy lại không gọi điện cho cảnh sát, lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự ấm áp của lòng người." Nói rồi, Thẩm Dịch Quân uống tiếp.
Trông bộ dáng coi đối phương là ánh sáng của đời mình kia, Trương Tấn thầm líu lưỡi.
Tại cô bé đó không muốn bị trả thù thôi!
"Cậu không nghĩ đến có thể tình cảm cậu dành cho em ấy là biết ơn thay vì là tình yêu à?"
Nghe vậy, ánh mắt Thẩm Dịch Quân sắc bén quét qua cậu bạn Trương Tấn.
"Được rồi, được rồi, là tình yêu,là tình yêu haha...." Cười bất lực, cậu né tránh ánh như dã thú của bạn mình.
Áp mặt vào cửa kính trong suốt, nhìn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-toi-ac/2580111/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.