"Buổi họp phòng ban tài chính tí nữa hủy đi." Bạch Kiều Di vừa lật tài liệu vừa nói.
"Vâng ạ, chị còn giao phó gì nữa không?"
"Hết rồi, đi làm việc đi."
"Vâng."
Cạch.
Kiều Di đứng dậy đi đến cửa kính, nhìn con đường dài và những căn nhà cao chọc trời kia, cô trầm tư hồi tưởng lại lời mẹ cô nói.
4 ngày trước.
Lúc ấy, cô đang ăn vặt vừa xem phim kinh dị ở phòng khách, ba cô thì đang trong phòng sách làm việc, còn mẹ cô từ trong bếp đi ra, thấy cô như vậy thì thở dài ngồi xuống ghế.
"Chiều nay mẹ có đi chơi với Mộc phu nhân, bà ấy khoe với mẹ rằng con gái đã có bầu, mà con gái bà ấy mới có 25 à, lấy chồng được một năm thì đã có con rồi, hay là-"
Không cần nghe thêm cũng biết mẹ cô muốn nói gì, Kiều Di nhanh chóng ngắt lời bà: "A a, con không nghe thấy gì, con không nghe thấy gì cả, buồn ngủ quá, con đi ngủ đây." Cô chuồn lẹ lên phòng, để lại mẹ cô đang phẫn nộ gầm lên.
"Kiều Di! Mẹ muốn có cháu bồng! Kiều Di!..."
Kiều Di day day ấn đường thoát khỏi hồi tưởng.
Giờ cưới thì sớm quá, cô mới có....
...27 tuổi.
A, suýt quên mình đã 27 tuổi.
Nhưng mà cô chưa muốn lấy chồng thì phải làm sao?
Không lấy thì mình vui, nhưng sẽ bị mẹ lải nhải suốt ngày.
Lấy thì cô không vui, nhưng ba mẹ sẽ vui.
Mà trong lòng cô, vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-toi-ac/2580084/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.