Cả người bị Thẩm Dịch Quân bế bổng lên, cô run rẩy không dám cựa quậy, đầu gối đỏ lên, đau đến nỗi chỉ cử động chân một chút thôi cũng không được.
Mái tóc dài rũ rượi che khuất khuôn mặt trắng bệch của cô, Kiều Di bị hắn ép chặt vào ngực, mùi hương bạc hà vây quanh cô như muốn cầm tù.
Đầu óc cô trống rỗng không suy nghĩ được gì, có lẽ do quá sốc khi gặp lại Thẩm Dịch Quân.
Ôm chặt lấy cơ thể mảnh mai, hắn liếc mắt nhìn Lục Cảnh, cậu hiểu ý, cầm áo khoác mà Dịch Quân đã cởi ra từ vừa nãy đắp lên người Kiều Di.
"Đi!"
Bóng đêm tăm tối, ánh đèn đường mập mờ, dưới trời tuyết trắng xóa, một đám người mặc đồ đen đi ra khỏi căn nhà ấm áp.
Tuy toàn bộ đều một màu đen, nhưng bóng người đàn ông đi đầu tiên không hiểu sao lại nổi bật nhất, nổi bật vì khí chất, nổi bật vì trên tay hắn còn đang bế một người phụ nữ nữa.
***
Tiếng lạch cạch từ cánh cửa biệt thự đánh thức Diệp Phi Phi đang ngủ trên ghế sofa, nhìn thấy là Thẩm Dịch Quân và một số thuộc hạ của hắn đi vào, cô ta vui mừng đứng lên, nhưng khi nhìn thấy một đôi chân trắng như tuyết, mềm mại, cô ta sững sờ nhìn chằm chằm vào người đang được Thẩm Dịch Quân bế trên tay.
"Ai-ai đây anh?" Phi Phi gượng cười, khuôn mặt xinh đẹp dần trở nên méo mó.
"Cô không cần biết! Dọn đồ cút về nhà cô đi!" Cảm nhận người phụ nữ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-toi-ac/2580025/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.