Do vừa nãy có chút kích động, hai mắt Kiều Di có hơi đau, cảm giác đau nhói rồi chuyển sang châm chích, cô thở ra một hơi để nhằm bình tĩnh lại.
Cô không biết hiện giờ là ngày hay đêm, là thứ mấy, là tháng mấy.
Cô chỉ biết, cô đã nằm mơ, một giấc mơ thật dài.
Mơ thấy từ lúc mình còn nhỏ đến lúc trưởng thành.
Từ một giấc mơ yên bình, rồi từ từ trở thành một cơn ác mộng không lối thoát.
Như là phải trải qua từng sự kiện lần thứ 2.
Sợ hãi, phẫn nộ, căm hận, bi thương, tuyệt vọng, tự trách.
Tất cả tụ lại khiến Kiều Di nhớ lại từng chút từng chút những sự kiện.
Vết thương lòng lại một lần nữa nứt ra.
Tỉnh dậy, nhớ lại những lời nói, hành động của mình lúc mất trí nhớ.
Kiều Di cảm thấy tự kinh tởm chính mình.
Giờ không thể nào thoát khỏi Thẩm Dịch Quân, kể cả có chết thì hắn vẫn có thể kéo cô từ địa ngục về.
Bạch Kiều Di chỉ đành vô cảm tiếp nhận những chuyện đáng sợ sắp ập tới.
“Nếu anh đưa em đi gặp cô ta, em phải kết hôn với anh.” Thẩm Dịch Quân đành xuống nước trước.
Nghe điều kiện mà hắn đưa ra, Kiều Di cảm thấy hắn vô cùng có bệnh.
“…Đừng ép tôi.”
“…” Thẩm Dịch Quân im lặng như không quan tâm ba từ mà cô vừa nói, hắn đứng bế cô lên đặt vào chiếc xe lăn ở một góc phòng bệnh.
Như đã quen cái tính này của Thẩm Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-toi-ac/2579993/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.