Trong ngục tù u tối chỉ có chút ánh sáng le lói qua khung cửa sổ nhỏ.
“Phạm nhân 046, có người muốn gặp.”
Tự giác đưa hai tay ra, còng tay lạnh lẽo lại được còng vào.
Cạch.
Thẩm Dịch Quân ngẩng đầu nhìn lên, không khống chế được sự phẫn nộ lao đến đập vào cửa kính.
Quầng thâm mắt đậm, gương mặt góc cạnh trắng bệch, râu ria mọc lởm chởm.
Giờ hắn giống hệt như một con nghiện vậy.
Mấy viên cảnh ngục thấy hắn lao lên thì định cản hắn lại, Trương Tấn giơ tay ra hiệu dừng lại.
“Ngồi đi.”
“Thằng khốn…”
“…”
“Là mày dụ dỗ Kiều Di đúng không? Là mày nói với cô ấy?! Tại sao! Tao coi mày là bạn, mà mày lại phản bội tao.” Trạng thái hiện tại của Thẩm Dịch Quân rất điên cuồng, hai mắt hắn đỏ ngầu, như hận không thể xé xác Trương Tấn ra thành trăm mảnh.
“…Bạn? Nếu không phải vì Thẩm gia, thì mẹ tao có chết không?” Trương Tấn bật cười chế giễu, nhưng ánh mắt lại sắc như dao.
“Ý mày là gì?” Thẩm Dịch Quân khó hiểu, ngồi xuống ghế.
“A, mày thì biết gì đâu, tuy Thẩm lão gia là một người nghiêm khắc, nhưng không thể phủ nhận ông ta là một người ông tốt.” Dừng một chút, Trương Tấn lại nói tiếp: “Thẩm gia vì muốn để Trương gia hoàn toàn phục tùng đã bắt giữ mẹ tao uy hiếp ba tao, nhưng vì lúc đó mẹ tao đang mang thai, không cẩn thận bị sảy dẫn đến đẻ non, cuối cùng thì chết trên bàn mổ cùng đứa con trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-toi-ac/2579958/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.