Khung cảnh trong phòng bệnh nó lênh láng một màu đỏ của máu, dường như thoáng hiện trên nó nét mặt tự nhiên, an lòng, bình yên đến khỏ tả. Khi ai đó gần rời xa trần thế bằng cách tự sát phải chăng họ rất mãn nguyện khi đạt được mong muốn “ chết đi “ đó. Phải chăng kết quả của một tình yêu lại thành ra như vậy? Nó thật sự sẽ an lòng mà trở về với cát bụi?
Khi cậu rời đi đồng thời với việc từ bỏ nó, cậu ác đến vậy sao? Nhẫn tâm nhìn người khác đau đớn như mình mới vừa lòng sao? Câu trả lời là không thể.
Hành động và suy nghĩ đó thực chất chỉ tồn tại khi cậu tức giận. Nhìn nó quay người vào trong với khuôn mặt đẫm nước mắt đó trái tim cậu cũng như bị ai đó bóp nghẹt, bức bối, khó chịu, nó như muốn nổ tung ra nhưng biết sao được, cậu không thể tha thứ cho nó dễ dàng vậy được.
Vừa bước chân đến cổng bệnh viện, cậu và hắn lại gặp mặt, 2 ánh mắt giao nhau. Thật không ngờ người được gọi là lạnh lùng như hắn vẫn thua cậu một bậc. Cậu nhóc này vẫn kém tuổi hắn thế nhưng uy lực khi điều khiển một bang hội lớn Devil lại cực kì xuất sắc, thần thái trên nét mặt luôn như băng hàn ngàn năm không bao giờ thay đổi, có chăng chỉ là khi bên cạnh nó mà thôi. Hắn cũng là bang chủ của 1 bang, 2 bang này luôn đối đầu nhau, cân về sức có lẽ đang thiên về phía cậu một chút.
Hôm nó gặp nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-su-lua-doi/3266392/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.