Cứ vậy, một người đi tìm, một ngươid lẩn tránh. Một người trong lòng đầy lo lắng bất an cho người kia, còn người kia lại đang đau khổ vì một người khác. Liệu rằng đến khi nào họ mới hạnh phúc và lo lắng cho nhau hay mãi chỉ riêng một người mà thôi?
Cậu và nó cùng bước dưới mưa, cơn mưa như che hết sự hiện diện của sự vật xung quanh chỉ còn lại mưa,mưa và mưa, cô đơn và lạnh lẽo.
- Nhi, cậu đang ở đâu?
Cậu vừa đi vừa gọi tên nó, chỉ mong có thể tìm thấy bóng hình đó.
- Cậu ở đâu ra đây cho tớ. Nhi.
Mưa không ngừng rơi lấn át đi tiếng gọi của cậu. Mưa như bao trùm lấy toàn bộ cảnh vật xung quanh để chỉ tồn tại mình mưa, mưa và mưa.
Cậu đã tìm ở mọi nơi nhưng đành bất lực
- Cậu đã đi đâu kia chứ? Thảm cỏ công viên? Ok.
- Đừng để tớ tìm được cậu ở đó vào giờ này cậu chết với tớ.
Cậu chạy đến nơi thảm cỏ kiếm tìm. Mặc cho cậu gọi, trả lời cậu chỉ có tiếng của mưa mà thôi. Nhưng ông trời không phụ cậu, cậu tìm thấy nó rồi.
Người con gái nằm đó với đôi môi nhợt nhạt,khuôn mặt trắng bệch không còn sức sống cùng hơi thở yếu ớt làm tim cậu như bị cào xé. Cậu chạy tới bế xốc nó lên xe, trên đườg đến bệnh viện cậu ko ngừng van xin nó hãy tỉnh lại.
- Thưa bác sĩ cô ấy có sao không vậy?
Vị bác sĩ già gỡ khẩu trang ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-su-lua-doi/3266379/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.