Nếu như nói cô không muốn níu kéo cái gì, chính là nói chuyện tùy tiện. Vậy không phải sẽ bị hắn giày vò đến chết sao?
Đại não Lê Cảnh Trí nhanh chóng suy nghĩ, cuối cùng phát hiện, mình không thể nhìn thấu được tâm tư của hắn, cũng không biết phải trả lời thế nào để hắn hài lòng. Cô im lặng không lên tiếng, chỉ là khẽ nhếch môi cười nhạt.
Suy cho cùng thì vẫn là do cô không thèm để ý đến hắn thôi nhưng cô không dám nói.
Trên thực tế thì dù cô có không nói hắn cũng có thể hiểu được.
Người phụ nữ này từ trước đến nay chưa từng động tâm với hắn, cho dù là 3 năm trước, cô có bỏ thuốc, trèo lên giường của hắn, chẳng qua cũng chỉ vì để cứu vớt Lê thị mà thôi.
Ý thức được điều này, trong lòng Lăng Ý cảm thấy rất khó chịu.
Vợ của mình đối với mình ngay cả một chút cảm tình cũng không có, chỉ coi mình làm một công cụ, một hòn đá kê chân. Chuyện như vậy mà Lăng Ý hắn lại có thể gặp phải.
Hắn híp mắt, đi đến phía trước mặt cô, đứng giữa hai chân cô.
Chậm rãi khom người, cúi lưng xuống, nâng cằm cô lên, cười quỷ dị,"Lê Cảnh Trí, ngẩng đầu lên, nhìn tôi."
Hơi tở nam tính mãnh liệt bao xung quanh, cô ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt của hắn.
Tên cầm thú này không phải ở trong phòng trang điểm mà cũng động dục được chứ? Lê Cảnh Trí nghĩ đến mà sợ.
Cô cười gượng gạo,"Có phải chúng ta bị trễ rồi không? Nếu như đi muộn, sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/232730/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.