Lê Cảnh Trí cũng không nghĩ đến Lăng Ý sẽ biết được sự thật trong tình huống như vậy, cô cảm nhận được quanh thân đang bị bao phủ bởi một tầng khí lạnh mạnh mẽ, khiến cô cảm thấy sợ hãi.
Hắn nắm lấy cằm của cô, lạnh lùng chất vấn: "Nói! Cô là ai?"
"Tôi, tôi là .....Lê Cảnh Trí."
"Lê! Cảnh! Trí!" Lăng Ý nghiến răng nghiến lợi nói.
Cmn, hắn lại có thể cùng cô ta lên giường những hai lần.
Không biết dũng khí từ đâu ùa tới, Lê Cảnh Trí đẩy hắn ra, trốn ở bên người Giang Noãn, thở hổn hển.
Ánh mắt của Lăng Ý khi nãy giống hệt ba năm trước, nhìn như muốn giết chết cô vậy.
Giang Noãn ngẩn ra một lúc, mới đột nhiên gào lớn: "Cảnh Trí, chồng cậu, chồng cậu vậy mà lại không biết cậu sao?"
Lăng Ý tiến lên trước hai ba bước vượt qua Giang Noãn, đi tới bên người Lê Cảnh Trí. Cánh tay dài duỗi ra một cái, nắm chặt tay của cô rồi kéo vào thang máy.
Giang Noãn đứng yên một chỗ, nên làm gì đây? Đi theo cũng không được mà không đi theo cũng không được. Chờ cô quyết định sẽ đi theo bọn họ thì cửa thang máy đã đóng lại, muốn đi theo cũng không kịp nữa rồi.
Trong thang máy chỉ có hai người, Lăng Ý vẫn đặt tay bên eo cô không những không thả ra mà trái lại còn tăng thêm sức lực, cũng không biết là muốn bóp chết cô hay là muốn kéo cô lại gần hắn nữa.
Lồng ngực của người đàn ông rất nóng, qua lớp vải mà cô vẫn có thể cảm nhận rất rõ ràng, Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/232713/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.