Rời khỏi nhà hàng, mặt Lăng Ý lạnh đi.
Hắn nhét Lê Cảnh Trí vào trong ghế phụ, chuẩn bị lái xe.
Lê Cảnh Trí cảm thấy trạng thái hiện giờ của hắn không hợp để lái xe, cô đưa tay qua ngăn hắn khởi động.
Lăng Ý quay đầu sang nhìn cô, như có ý hỏi cô ó ý gì.
Ánh mắt cô nhìn xuống, bình tĩnh hỏi hắn: "Lăng Ý, có phải anh cho người theo dõi em không?"
Nếu như không có người theo dõi cô, sao hắn có thể xác định được vị trí, tới đây nhanh thế được? Còn bắt được cả nhà ba người kia.
Lăng Ý không phủ nhận: "Anh không yên tâm, lần này, chúng ta chiến tranh lạnh, em không muốn gặp anh."
"Không phải là em không muốn gặp anh, em vẫn luôn ở Ngự Thủy Viên. Người trốn tránh là anh." Lê Cảnh Trí sửa lại lời nói của hắn.
Chỉ cần ngày nào đó hắn có thể vứt bỏ mặt mũi, trở về Ngự Thủy Viên, thì hắn có thể thấy cô chưa từng rời khỏi đó.
"Được, anh thừa nhận, chuyện theo dõi em là anh không đúng, nhưng anh lo cho em, sợ em xảy ra chuyện. Hơn nữa là do em uống thuốc tránh thai lừa anh trước." Lăng Ý cảm thấy hắn đã quá đủ bao dung với cô, thậm chí hắn còn cúi đầu nhiều lần: "Anh sẽ không tính toán với em chuyện thuốc tránh thai nữa, em cũng tha thứ cho anh chuyện anh cho người theo dõi em được không?"
Lê Cảnh Trí chỉ cảm thấy buồn cười: "Em nói, em không uống thuốc tránh thai."
"Em vẫn không chịu thừa nhận."
"Chuyện em không làm sao em phải nhận?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012862/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.