Bốn mắt nhìn nhau, giống như chưa từng có chuyện tranh cãi ngày hôm qua, cũng chưa từng có hiểu lầm ngày trước.
Bọn họ cũng không muốn phá vỡ bầu không khí yên bình này nên hai bên đều không nói gì.
Lê Cảnh Trí hắng giọng một cái: "Hôm nay không phải đi đến công ty à?"
"Lát nữa đi." Tuy nói vậy nhưng Lăng Ý vẫn không có ý định ngồi dậy.
Cô biết thân phận của mình ở đâu, hắn cũng từng nói với cô, cô phải thực hiện nghĩa vụ của một người vợ.
Chìm đắm trong sự ôn nhu của hắn quá lâu mà cô đã quên mất chuyện giao ước giữa hai người.
Cô thoát ra khỏi lồng ngực hắn, đi chân trần trên sàn, đứng bên cạnh giường: "Bữa sáng muốn ăn cái gì tôi đi chuẩn bị cho anh?"
Tuy chủ động nói chuyện trước nhưng thái độ của cô lại vô cùng xa cách.
Hắn ngồi dậy, kéo tay cô lại: "Người giúp việc sẽ chuẩn bị."
"Ừ." Cô rút tay ra: "Hôm nay anh mặc cái gì? Tôi đi lấy giúp anh."
"Để tôi tự làm là được rồi." Hắn nhíu mày, lại duỗi tay ra ôm cô vào trong ngực: "Ngủ thêm một chút đi."
Theo tính cách của cô, Lăng Ý cho rằng cô nhất định sẽ phản kháng, nhưng cô lại chậm rãi gật đầu.
Hắn càng ôm cô chặt hơn.
Nhớ lại nửa tháng trước, mỗi ngày Lăng Ý sẽ về nhà đúng giờ, người một nhà sống hòa thuận, vui vẻ, nhưng hiện tại tất cả đều đã thay đổi.
Cô trở nên yên tĩnh, nghe lời,...
Lăng Ý cảm thấy Lê Cảnh Trí không giống như trước kia mà hiện tại cô giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012734/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.