"Anh Tây long anh cứ ở lại chăm sóc cho Noãn đi, em đi trước." Lê Cảnh Trí xoay người rời đi.
Giang Tây Long nhìn Giang Noãn một chút, đi theo cô ra ngoài.
Đến lúc y tá quay lại kiểm tra phòng, nhìn thấy ống truyền dịch toàn là máu, vội vã chạy đến rút kim: "Giang tiểu thư, lúc truyền dịch không thể dùng lực, cô xem máu đều chảy ngược rồi, nếu có chuyện gì thì gọi tôi hỗ trợ là được. Bây giờ tôi sẽ thay cho cô ống truyền khác, cô nhớ không được lộn xộn nữa."
Giang Noãn nhắm mắt lại: "Làm phiền."
Trên hành lang.
"Cảnh Trí, hiện giờ em vẫn ổn chứ?"
Thấy Giang Tây Long đi theo mình ra ngoài, Lê Cảnh Trí có chút lúng túng.
Giang Noãn đã thành như vậy, vậy mà anh thà rằng bỏ lại cô ấy, đi theo cô ra đây chỉ để hỏi câu đó.
"Em rất khỏe, Lăng Ý cũng đối với em rất tốt, luôn bảo vệ em." Lê Cảnh Trí biết lời nói của anh là có ý gì, cô cắn răng, thẳng thắn: "Anh Tây Long chuyện của chúng ta đã là quá khứ rồi. Em đã buông xuống rồi, em hy vọng anh cũng có thể như thế."
Tuy rằng câu nói này rất tàn nhẫn nhưng cô không thể không nói được.
Giang Tây Long nắm lấy tay cô: "Anh thật sự không còn cơ hội nào sao?"
Cô rút tay ra: "Chuyện hai tháng trước em không muốn nó xảy ra thêm một lần nữa, cũng không muốn đem anh dính vào những chuyện như vậy."
"Anh biết rồi, chúc em hạnh phúc." Trên mặt vẫn là nụ cười ôn nhu đó, nhưng đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012717/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.