Lăng Ý cười nặng nề, kéo cô ôm vào trong ngực, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm: "Muốn quản tôi?"
Lê Cảnh Trí vô lực bị hắn ôm, ngơ ngác đối diện với hắn.
Hắn ôm thật mạnh, dường như muốn đem cô khảm lên trên người, cô không hiểu: "Chúng ta đều đang dằn vặt lấy nhau, tại sao không buông tha cho nhau? Bên cạnh anh có rất nhiều phụ nữ, thiếu tôi cũng đâu mất cái gì."
Lăng Ý kéo áo khoác đang mặc trên người cô ra, lưu manh thăm dò trên cơ thể ướt nhẹp của cô: "Tôi không thiếu phụ nữ nhưng người tôi muốn là cô."
Cánh tay dài vung lên, áo của Giang Tây Long bị ném xuống dưới chân.
Lê Cảnh Trí lấy hai tay vây quanh lấy cơ thể của mình. Bộ dạng của cô bây giờ không khác so với không mặc gì nhau là mấy.
Cửa xe tự động mở ra, hắn nhấc chân một cái cùng cô ngã vào trong xe, duỗi tay một cái kéo cửa xe đóng lại.
Lòng bàn tay nhẹ nhàng chạm vào bờ môi sưng đỏ của cô, tiếng nói như được phát ra từ địa ngục: "Lê Cảnh Trí, mặc kệ cô có đồng ý hay không, tôi cũng sẽ không cho cô lựa chọn khác."
Cô kinh ngạc nhìn nóc xe, cảm nhận được rõ ràng bàn tay nóng rực kia đang làm loạn trên người mình, bộ lễ phục bị ướt nhanh chóng được tay hắn cởi bỏ.
Cô cảm thấy mình thật ngu ngốc khi cho rằng hắn không phải là người xấu.
Tiện tay kéo luôn một người lạ ở trong phòng của mình làm loạn vậy thì làm gì có mấy cái như dây thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012665/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.