Những ngày tiếp theo là công tác chuẩn bị cho đám cưới rầm rộ, thực ra gia đình cô cũng không cần chuẩn bị gì cả, bên chú rể đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, chỉ còn việc quan trọng duy nhất là cô dâu thậm chí chưa từng gặp mặt chú rể.
Để mẹ vui, Đỗ Thanh Vy luôn cố gắng giả vờ vui, cùng mẹ đi siêu thị chọn quần áo, đi thẩm mỹ viện làm đẹp, làm tóc.
Nhìn cô mặc trên mình trước váy cưới lộng lẫy động lòng người mẹ của cô hình như rất vui. Cô nũng nịu ôm lấy cổ mẹ và nói với mẹ rằng cô nhất định sẽ hạnh phúc, vì cô là một cô gái ngoan, vì cô xinh đẹp như mẹ, ai sẽ không thích người xinh đẹp cơ chứ. Thực ra những lời nói của cô là để tạo cho mẹ niềm tin, cũng là để tạo cho cô niềm tin, đó là tất cả những điều cô có thể làm bây giờ.
Ngày mai, chú rể mà cô chưa từng gặp mặt sẽ đến đón cô, và hôn lễ cũng sẽ được tổ chức ở thành phố, nghe nói là ở một trong những nhà hàng sang trọng bậc nhất.
Mẹ lặng lẽ mở cửa bước vào. Nhìn thấy những giọt nước mắt trên mặt của cô, bà ôm cô thật chặt, đau lòng nói với cô: “Vy, con đừng trách mẹ, cũng đừng trách bố con, bố thực ra rất yêu con, mẹ cũng yêu con." Nước mắt của bà hòa vào chung nước mắt của cô rơi xuống, thấm vào ga trải giường trên giường, và cũng thấm vào trái tim đầy đau đớn và cay đắng của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973270/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.