“Đi lấy roi ngựa mây cho tôi.” “ Dạ...Hả?” Người cảnh vệ trẻ tuổi xấu hổ nhìn Chu Đình Nam, có chút do dự.
“Không nghe thấy mệnh lệnh sao” Bố chồng trợn mắt, giận dữ gầm lên.
“Vâng!” người cảnh vệ lập tức chạy lên lầu, một lúc sau mới lấy xuống một cây roi ngựa dày màu đen.
Mẹ chồng nghe thấy tiếng động liền chạy ra, túm lấy Chu Đình Nam, vội vàng nói: “ Đình Nam,con thật là ngu dốt, mau xin lỗi bố con đi.”
Đỗ Thanh Vy trốn ở một góc trên tầng hai để nghe trộm, lúc này cũng cạn lời.
Trong cơn hoảng loạn, cô cũng lao xuống nắm lấy bàn tay đang cầm roi của bố chồng. Giọng nói run run thuyết phục: “Bố, bình tĩnh, bình tĩnh đã.”
“Tên hỗn đản này, hôm nay bố phải giết nó, giữ lại chính là tai họa!” Ông ấy vươn cây roi trong tay lên, chuẩn bị vung xuống.
"Bố, đừng có luôn dùng phương pháp này để đối phó với con. Con là người lớn, và con không phải là binh lính của bố.”
“ Đình Nam, con bớt nói vài câu đi! Mình à có chuyện gì cứ từ từ nói.” Giọng mẹ chồng cũng run run.
“Các người cút ra!” Bố chồng hung hăng hất cô sang một bên, xông tới đẩy mẹ chồng ngã xuống sô pha, giận dữ giơ chiếc roi ngựa trong tay lên.
Lúc đó, Đỗ Thanh Vy không biết mình có bị nước úng não hay không, cũng không biết mình lấy dũng khí từ đâu, dốc hết sức lực vốn có lao về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Điều buồn cười là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973264/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.