Hơn hai tháng sống trong nhung lụa khiến thể chất của cô tụt giảm xuống rất nhiều. Nhìn cánh cửa khóa chặt, cô cẩn thận nằm cuộn tròn trên ghế sofa để sạc pin, nằm một lúc nhưng không biết bản thân đã thiếp đi từ bao giờ. Bản nhạc chuông quen thuộc từ điện thoại đánh thức cô khỏi giấc ngủ say, cô nhắm mắt mò mẫm tìm điện thoại. Huh? Cảm giác không đúng lắm, không giống giường của mình sao? Ngái ngủ khiến cô hầu như không mở nổi đôi mắt lim dim, khung cảnh xa lạ đột nhiên khiến cô nhớ lại mình đang ở đâu.
Đỗ Thanh Vy vội vàng ngồi bật dậy, cô phát hiện Chu Đình Nam đang ung dung ngồi trên ghế nhìn cô với một nụ cười giễu cợt.
Điện thoại vẫn liên tục kêu nên cô không thèm nhìn tên khốn nạn đó, quay người tìm túi lấy điện thoại ra. Đó là một số lạ nên cô ngập ngừng hỏi, "Xin chào, ai vậy?"
" Thanh Vy? Có phải em không?" Phía bên kia truyền đến một giọng người đàn ông.
“À, anh là ai?” Cô bối rối hỏi.
"Anh đây, Nguyễn Hữu Khoa, hiện tại em đang ở đâu? Mọi việc thế nào? Em có ổn không? Có chuyện gì vậy?" Nguyễn Hữu Khoa bon miệng hỏi một loạt câu hỏi khiến cô không biết nên trả lời câu nào trước.
“A, đàn anh...ha ha, em vừa rồi nghe không rõ.” Đỗ Thanh Vy giả vờ nói.
"Em đang ở đâu? Anh phải gặp được em."
"Ồ, anh đang ở đâu? Em sẽ đi tìm anh."
“Anh ở dưới lầu công ty chúng ta, xuống đi, anh chờ em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973254/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.