“Buổi tối hôm qua tôi đã nói với bố mẹ rằng cô đến công ty tôi làm việc, nhưng thái độ của họ có vẻ không hài lòng lắm.” Chu Đình Nam vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng nhìn cô nói. "Hả? Bố mẹ thật sự không muốn cho tôi đi làm thật sao?" Cô thật sự rất hối hận, việc quan trọng như thế này mà cô làm vội vàng quá, chưa thông qua bố mẹ chồng.
“Tôi không biết.” Chu Đình Nam tựa hồ không quan tâm tới việc của cô.
“ Bố sẽ tức giận sao?” Đỗ Thanh Vy thật sự có chút sợ hãi, chuyện lần trước cái roi đó đã khắc vào tận xương tủy của cô. Giờ nghĩ lại thôi cô cũng cảm thấy da mình đau rần rần rồi.
“ Cô còn biết sợ à? Tôi tưởng cô không biết sợ cái gì.”
“Đương nhiên là sợ rồi.” Đỗ Thanh Vy cúi đầu mân mê góc áo, không biết phải làm cách nào để giải thích với bố mẹ chồng. Còn tên khốn kia không những không nghĩ cách giúp cô mà còn đang cười đểu cô.
Đỗ Thanh Vy quyết định dùng mỹ nhân kế, dù không biết nó có tác dụng với Chu Đình Nam hay không. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt rơm rớm nước đáng thương nhìn anh: “Làm sao bây giờ? Tôi sợ, tôi không dám nói với bố mẹ.”
“Tôi cũng không dám, nên cô đừng trông cậy vào tôi.”
Anh ta vội vàng từ chối như thể sợ cô kéo mình xuống nước vậy.
“Hu hu số tôi khổ quá mà, lấy chồng không yêu mình, vì chồng mà vết thương vẫn còn đau chưa rứt, giờ chỉ nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973247/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.