“ Này Đỗ Thanh Vy cô lại làm sao vậy?” Chu Đình Nam vừa mở cánh cửa nhà vệ sinh thì một chiếc giày cao gót cũng từ trong đó bay ra.
“ Đồ khốn nạn! Cút đi.”
“ Cô lại lên cơn điên gì vậy.”
“ Tôi bảo anh cút đi mà.” Theo sau chính là chiếc tiếp theo.
“ Được, được tôi cút là được. Cô nhanh chỉnh trang lại đi. Có cuộc họp quan trọng.”
Nghe thấy tiếng bước chân của Chu Đình Nam đã đi xa cô cũng từ từ đứng dậy, nhìn gương mặt trong gương với đôi mắt sưng không khác gì ong đốt của mình, cô nhanh chóng rửa lại mặt mũi, bôi thêm chút phấn và chút son. Nhìn ổn một chút cô mới bước ra ngoài chuẩn vị giấy bút đi họp.
Vừa bước đến cửa cô đã thấy Nguyễn Hữu Khoa đang đi lại trước cửa, thái độ dường như rất lo lắng. Thấy cô vừa đến anh ấy cũng lập tức bước đến như thấy vị cứu tinh của mình.
“ Thanh Vy, em đến rồi!.”
“ Sao vậy anh?”
“Là Mai Trang, cô ấy xảy ra chuyện rồi.”
“ Bình tĩnh, từ từ nói cho em biết, có chuyện gì?”
" Thanh Vy em có thể nói một câu với chủ tịch không? Mai Trang không có sao chép tài liệu của công ty khác, chắc chắn kế hoạch của cô ấy đã bị người khác trộm mất.
"Không phải lỗi của cô ấy tại sao chủ tịch lại đổ lỗi cho cô ấy?" Đỗ Thanh Vy nghi ngờ hỏi.
"Chủ tịch yêu cầu chúng ta không được phạm sai lầm dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973236/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.