Buổi sáng ánh nắng chiếu vào mắt khiến Đỗ Thanh Vy cảm thấy chói, cô định đưa tay che mắt thì phát hiện bị Chu Đình Nam ôm cứng ngắc, hơn nữa hai người còn không mặc đồ.
Đỗ Thanh Vy lấy hết sức đạp anh xuống giường, rồi lê thân mệt mỏi vào phòng tắm. Nhìn những vết hôn kín trên cổ mình, cô thực sự muốn giết người.
Lúc này Chu Đình Nam bị đạp xuống giường cũng thức dậy, không nhìn thấy Đỗ Thanh Vy đâu, nhưng anh nghe được tiếng nước phát ra từ nhà tắm.
“ Đỗ Thanh Vy, cô không sao chứ.”
“ Đồ khốn, cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh, cút ngay!” Cô gào khóc thảm thiết, cầm những thứ có thể ném được ném về phía anh ta…
Chu Đình Nam nhanh nhẹn như khỉ nhảy cẫng lên, né tránh từng cái một, không biết xấu hổ mà nói: "Có rất nhiều phụ nữ muốn ngủ với tôi, nhưng còn không tìm được cơ hội, cô vừa ăn sạch sẽ tôi. Bây giờ còn ở đây bày tỏ khuôn mặt thế này sao?”
Đỗ Thanh Vy ấm ức khóc to: " Không phải anh lợi dụng lúc tôi say làm trò đồi bại sao...aa... Cút ra ngoài"
Chu Đình Nam thấy cô khóc thì sửng sốt nói:"Được, được, để tôi đi, để tôi đi."
Thấy anh ta đã bước ra ngoài, cô vùi khuôn mặt đẫm nước mắt vào đầu gối co quắp.
Chu Đình Nam lại miễn cưỡng thò đầu vào nói: "Này, đồ trên giường cô muốn tự dọn hay là tôi nhờ người làm?"
Đỗ Thanh Vy không rõ anh ta đang ám chỉ cái gì, đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973229/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.