Ngày hôm sau Đỗ Thanh Vy thức dậy với tình trạng vô cùng mệt mỏi, trong bữa ăn sáng cô cứ ngáp liên hồi khiến cho mẹ chồng cũng không nhịn được mà phải hỏi, “ Thanh Vy, đêm qua con không ngủ được sao? Sao sắc mặt con kém thế.”
Nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm qua mặt cô liền đỏ lên như quả cà chua, “ Khụ..khụ con không sao.”
Chu Đình Nam vừa lấy giấy lau miệng cho cô vừa vỗ lưng cho cô, “ Em ăn từ từ thôi không được à, cứ như đứa trẻ năm tuổi vậy.”
Rồi lại quay sang phía bố mẹ nói, “ Vợ con hôm qua vận động hơi nhiều.
Đỗ Thanh Vy nghe thấy anh nói mình như vậy nhịn không được mà chân dưới gầm bàn đạp lên chân anh, “ Tôi... à...không.” Cô vội bịt miệng lại xuýt nữa thì xưng“ anh- tôi trước mặt bố mẹ chồng rồi.
Hai ông bà nhìn thấy cảnh này rất vui mừng nên không hề chú ý đến cảm xúc nhỏ trên khuôn mặt cô: Cuối cùng thằng con trai ngốc của mình cũng biết quan tâm vợ rồi. Thật là không uổng công sức của mấy người già này mà. Sự vui sướng của mẹ chồng được thể hiện rõ trên nét mặt.
“ Ăn no đi, lát còn đi đường xa mất thời gian lắm đấy.” Chu Đình Nam dặn dò cô.
“ Vâng.”
“ Em lái xe đi.” Chu Đình Nam ném chìa khóa cho cô, rồi ngồi vào ghế lái phụ.
“ Này, Chu Đình Nam anh có phải đàn ông không thế. Sao lại bắt tôi lái, tôi không biết đường.”
Chu Đình Nam:“ Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973213/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.