Chu Đình Nam ôm Đỗ Thanh Vy một mạch ra khỏi quán bar đặt cô lên xe mà không nói một lời.
Đi được một đoạn cô không chịu nổi im lặng mà lên tiếng trước “Chu Đình Nam.”
Vẫn là khuôn mặt lạnh tanh không một lời.
“ Chu Đình Nam.” Sau khi gọi đến lần thứ hai không thấy anh trả lời cô cũng không thèm gọi nữa. Người đàn ông đáng ghét này cứ như bước vào giai đoạn tiền mãn kinh vậy. Cô quyết định đi ngủ còn hơn tìm cách nói chuyện với anh.
Vừa mở mắt ra đã thấy về đến bãi đỗ xe nhà mình, cô liền lon ton chạy theo sau Chu Đình Nam, khi cô đang định kéo tay anh để giải thích vấn đề hôm nay cô xuất hiện tại quán bar thì đã bị Chu Đình Nam hất ra.
Cơn đau truyền từ bàn tay đến không khỏi khiến Đỗ Thanh Vy kêu lên một tiếng, “aaa.”
Chu Đình Nam không nghĩ mình chỉ hất nhẹ như vậy mà khiến cô bị đau, anh lập tức quay lại cầm lấy tay cô, “Sao vậy?”
Đỗ Thanh Vy là một người uốn được cũng có thể duỗi được, cô lập tức chớp chớp mắt đáng thương, “ Anh...anh làm gãy tay tôi rồi hức...”
“Em đang nói cái quái gì vậy, anh còn chưa dùng chút sức lực nào.”
Thực ra Đỗ Thanh Vy chỉ có hơi đau một chút cũng là do cô đấm vào miệng tên xã hội đen kia, nhưng lúc này cô ghét anh nên muốn đổ cho anh làm mình gãy tay.
“ Nhưng mà đau.”
Anh đem ngón tay của cop cụp vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973179/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.